而七首不动注音参考

zhāng héng chuán
张衡传

zhāng héng zì píng zi, nán yáng xī è rén yě.
张衡字平子,南阳西鄂人也。
héng shǎo shàn zhǔ wén, yóu yú sān fǔ, yīn rù jīng shī, guān tài xué, suì tōng wǔ jīng, guàn liù yì.
衡少善属文,游于三辅,因入京师,观太学,遂通五经,贯六艺。
suī cái gāo yú shì, ér wú jiāo shàng zhī qíng.
虽才高于世,而无骄尚之情。
cháng cóng róng dàn jìng, bù hǎo jiāo jiē sú rén.
常从容淡静,不好交接俗人。
yǒng yuán zhōng, jǔ xiào lián bù xíng, lián pì gōng fǔ bù jiù.
永元中,举孝廉不行,连辟公府不就。
shí tiān xià chéng píng rì jiǔ, zì wáng hóu yǐ xià, mò bù yú chǐ.
时天下承平日久,自王侯以下,莫不逾侈。
héng nǎi nǐ bān gù liǎng dū zuò èr jīng fù, yīn yǐ fěng jiàn.
衡乃拟班固《两都》作《二京赋》,因以讽谏。
jīng sī fù huì, shí nián nǎi chéng.
精思傅会,十年乃成。
dà jiàng jūn dèng zhì qí qí cái, lèi zhào bù yīng.
大将军邓骘奇其才,累召不应。
héng shàn jī qiǎo, yóu zhì sī yú tiān wén yīn yáng lì suàn.
衡善机巧,尤致思于天文、阴阳、历算。
ān dì yǎ wén héng shàn shù xué, gōng chē tè zhēng bài láng zhōng, zài qiān wèi tài shǐ lìng.
安帝雅闻衡善术学,公车特征拜郎中,再迁为太史令。
suì nǎi yán hé yīn yáng, miào jǐn xuán jī zhī zhèng, zuò hún tiān yí, zhe líng xiàn suàn wǎng lùn, yán shén xiáng míng.
遂乃研核阴阳,妙尽璇玑之正,作浑天仪,著《灵宪》、《算罔论》,言甚详明。
shùn dì chū, zài zhuǎn, fù wèi tài shǐ lìng.
顺帝初,再转,复为太史令。
héng bù mù dāng shì, suǒ jū zhī guān zhé jī nián bù xǐ.
衡不慕当世,所居之官辄积年不徙。
zì qù shǐ zhí, wǔ zài fù huán.
自去史职,五载复还。
yáng jiā yuán nián, fù zào hòu fēng dì dòng yí.
阳嘉元年,复造候风地动仪。
yǐ jīng tóng zhù chéng, yuán jìng bā chǐ, hé gài lóng qǐ, xíng sì jiǔ zūn, shì yǐ zhuàn wén shān guī niǎo shòu zhī xíng.
以精铜铸成,员径八尺,合盖隆起,形似酒尊,饰以篆文山龟鸟兽之形。
zhōng yǒu dōu zhù, bàng xíng bā dào, shī guān fā jī.
中有都柱,傍行八道,施关发机。
wài yǒu bā lóng, shǒu xián tóng wán, xià yǒu chán chú, zhāng kǒu chéng zhī.
外有八龙,首衔铜丸,下有蟾蜍,张口承之。
qí yá jī qiǎo zhì, jiē yǐn zài zūn zhōng, fù gài zhōu mì wú jì.
其牙机巧制,皆隐在尊中,覆盖周密无际。
rú yǒu dì dòng, zūn zé zhèn lóng, jī fā tǔ wán, ér chán chú xián zhī.
如有地动,尊则振龙,机发吐丸,而蟾蜍衔之。
zhèn shēng jī yáng, cì zhě yīn cǐ jué zhī.
振声激扬,伺者因此觉知。
suī yī lóng fā jī, ér qī shǒu bù dòng, xún qí fāng miàn, nǎi zhī zhèn zhī suǒ zài.
虽一龙发机,而七首不动,寻其方面,乃知震之所在。
yàn zhī yǐ shì, hé qì ruò shén.
验之以事,合契若神。
zì shū diǎn suǒ jì, wèi zhī yǒu yě.
自书典所记,未之有也。
cháng yī lóng jī fā ér dì bù jué dòng, jīng shī xué zhě xián guài qí wú zhēng.
尝一龙机发而地不觉动,京师学者咸怪其无征。
hòu shù rì yì zhì, guǒ dì zhèn lǒng xī, yú shì jiē fú qí miào.
后数日驿至,果地震陇西,于是皆服其妙。
zì cǐ yǐ hòu, nǎi lìng shǐ guān jì dì dòng suǒ cóng fāng qǐ.
自此以后,乃令史官记地动所从方起。
shí zhèng shì jiàn sǔn, quán yí yú xià, héng yīn shàng shū chén shì.
时政事渐损,权移于下,衡因上疏陈事。
hòu qiān shì zhōng, dì yǐn zài wéi wò, fěng yì zuǒ yòu.
后迁侍中,帝引在帷幄,讽议左右。
cháng wèn tiān xià suǒ jí è zhě.
尝问天下所疾恶者。
huàn guān jù qí huǐ jǐ, jiē gòng mù zhī, héng nǎi guǐ duì ér chū.
宦官惧其毁己,皆共目之,衡乃诡对而出。
yān shù kǒng zhōng wèi qí huàn, suì gòng chán zhī.
阉竖恐终为其患,遂共谗之。
héng cháng sī tú shēn zhī shì, yǐ wéi jí xiōng yǐ zhàng, yōu wēi nán míng.
衡常思图身之事,以为吉凶倚仗,幽微难明。
nǎi zuò sī xuán fù yǐ xuān jì qíng zhì.
乃作《思玄赋》以宣寄情志。
yǒng hé chū, chū wèi hé jiān xiāng.
永和初,出为河间相。
shí guó wáng jiāo shē, bù zūn diǎn xiàn yòu duō háo yòu, gòng wèi bù guǐ.
时国王骄奢,不遵典宪;又多豪右,共为不轨。
héng xià chē, zhì wēi yán, zhěng fǎ dù, yīn zhī jiān dǎng míng xìng, yī shí shōu qín, shàng xià sù rán, chēng wéi zhèng lǐ.
衡下车,治威严,整法度,阴知奸党名姓,一时收禽,上下肃然,称为政理。
shì shì sān nián, shàng shū qǐ hái gǔ, zhēng bài shàng shū.
视事三年,上书乞骸骨,征拜尚书。
nián liù shí èr, yǒng hé sì nián zú.
年六十二,永和四年卒。

范晔

范晔(公元398年—公元445年),字蔚宗,南朝宋史学家,顺阳(今河南淅川南)人。官至左卫将军,太子詹事。宋文帝元嘉九年(432年),范晔因为“左迁宣城太守,不得志,乃删众家《后汉书》为一家之作”,开始撰写《后汉书》,至元嘉二十二年(445年)以谋反罪被杀止,写成了十纪,八十列传。原计划作的十志,未及完成。今本《后汉书》中的八志三十卷,是南朝梁刘昭从司马彪的《续汉书》中抽出来补进去的。其中《杨震暮夜却金》已编入小学教材,《强项令》选入中学教材。...