人归故国注音参考

gāo yáng tái guò zhǒng shān jí yuè wén zhǒng mù
高阳台·过种山即越文种墓

fān luò huí cháo, rén guī gù guó, shān jiāo gǎn kǎi zhòng yóu.
帆落回潮,人归故国,山椒感慨重游。
gōng zhé shuāng hán, jī xīn yǐ duò shā ōu.
弓折霜寒,机心已堕沙鸥。
dēng qián bǎo jiàn qīng fēng duàn, zhèng wǔ hú yǔ lì piān zhōu.
灯前宝剑清风断,正五湖、雨笠扁舟。
zuì wú qíng, àn shàng xián huā, xīng rǎn chūn chóu.
最无情,岸上闲花,腥染春愁。
dāng shí bái shí cāng sōng lù, jiě lēi huí yù niǎn, wù yǎn shān xiū.
当时白石苍松路,解勒回玉辇,雾掩山羞。
mù kè gē lán, qīng chūn yī mèng huāng qiū.
木客歌阑,青春一梦荒丘。
nián nián gǔ yuàn xī fēng dào, yàn yuàn tí lǜ shuǐ F950 qiū.
年年古苑西风到,雁怨啼、绿水F950秋。
mò dēng lín, jǐ shù cán yān, xī běi gāo lóu.
莫登临,几树残烟,西北高楼。

吴文英

吴文英(约1200~1260),字君特,号梦窗,晚年又号觉翁,四明(今浙江宁波)人。原出翁姓,后出嗣吴氏。与贾似道友善。有《梦窗词集》一部,存词三百四十余首,分四卷本与一卷本。其词作数量丰沃,风格雅致,多酬答、伤时与忆悼之作,号“词中李商隐”。而后世品评却甚有争论。...