指点目所及注音参考

cì yùn zhāng yǔ zhí kāi yuán sì guàn huà bì jiān jiǎn lǐ dé sù
次韵张禹直开元寺观画壁兼简李德素

dān qīng gǔ cáng bì, fēng yǔ bǎo qīn zǎo.
丹青古藏壁,风雨饱侵藻。
fú chén kāi shí jiàn, zhì shì lèi zhān yì.
拂尘开蚀鉴,志士泪沾臆。
líng shān yuǎn fēi lái, bù kě yǐ zhì cè.
灵山远飞来,不可以智测。
lóng shén zhàn huí xiàng, yōng wèi lì jiàn jǐ.
龙神湛回向,拥卫立剑戟。
yī rán wú shēng shǒu, jīng pèi lüè kě shí.
依然吴生手,旌旆略可识。
hóng méng chā lóu tái, háo fà shù dòng zhí.
鸿蒙插楼台,毫发数动植。
guǎng chuáng zhān èr shèng, yǒu zhòng gǒng wàn dé.
广床瞻二圣,有众拱万德。
fēi xíng còu liù hé, lǎn qǔ zhe yī xí.
飞行凑六合,揽取著一席。
rén rén kāi shēng miàn, jué miào tuī xīn dé.
人人开生面,绝妙推心得。
lǐ hóu tiān jī shēn, zhǐ diǎn mù suǒ jí.
李侯天机深,指点目所及。
sān shēng shí shàng mèng, tiān lè míng wǒ cè.
三生石上梦,天乐鸣我侧。
yōu xún qián rì shì, huì míng hū fù yì.
幽寻前日事,晦明忽复易。
zhāng shēng nán míng gǔ, lóng jiàn suǒ liù hé.
章生南溟鹘,笼槛锁六翮。
néng tóng jì mò yóu, zhuó jiǔ liáo fàng shì.
能同寂寞游,浊酒聊放适。
xī fēng yè xiāo xiāo, xī shuài yī qiáng bì.
西风叶潇潇,蟋蟀依墙壁。
jiā wú wàn jīn chǎn, sì lín zhēn shēng jí.
家无万金产,四邻砧声急。
lí gēng ào dǐng shí, lán lǚ yì shān lì.
藜羹傲鼎食,蓝缕亦山立。
bìng chuán yǒu gē shū, fěn bái méi dài hēi.
并船有歌姝,粉白眉黛黑。
qī gōng kāi yán xiào, zuì yǔ zá hàn mò.
期公开颜笑,醉语杂翰墨。
bù xū tán sú shì, zhǐ lìng rén qì sāi.
不须谈俗事,只令人气塞。

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。...