裂眦发上冲注音参考

wǒ mèng
我梦

wǒ mèng rù yān hǎi, chū rì rú jīn róng, chì shǒu qí nù jīng, héng shēn dāng kě lóng.
我梦入烟海,初日如金熔,赤手骑怒鲸,横身当渴龙。
bǎi rì jīng chén zhōng, shī liào pō quē gōng.
百日京尘中,诗料颇阙供。
cǐ xī fù hé xī, lǎo kuáng xǐ shuāi yōng.
此夕复何夕,老狂洗衰慵。
mèng jué zuò tàn xī, yǎo yǎo sān máo zhōng chē mǎ dòng xiǎo mò, bù jìng shuì wèi nóng.
梦觉坐叹息,杳杳三茆钟;车马动晓陌,不竟睡味浓。
píng shēng jī lǔ yì, liè zì fā shàng chōng, shàng kě chéng yī zhàng, píng dié guān chuán fēng.
平生击虏意,裂眦发上冲,尚可乘一障,凭堞观传烽。

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。...