劝尔白日无西颓注音参考

rì chū rù xíng
日出入行

wú wén kāi hé lái, bái rì háng zhǎng kōng fú sāng shuí céng dào? yān zī bù kě qióng.
吾闻开阖来,白日行长空;扶桑谁曾到?崦嵫不可穷。
dàn jiàn dàn dàn shēng tiān dōng, dàn jiàn mù mù rù dì zhōng, shǐ wǒ shū hū chéng lǎo wēng, jìng lǐ shuāi bìn chéng shuāng péng.
但见旦旦升天东,但见暮暮入地中,使我倏忽成老翁,镜里衰鬓成霜蓬。
wǒ yuàn yī rì yī bǎi èr shí kè, wǒ yuàn yī shēng yī qiān èr bǎi suì, sì hǎi zhū gōng cháng zài zuò, lǜ jiǔ jīn zūn zhōng rì zuì.
我愿一日一百二十刻,我愿一生一千二百岁,四海诸公常在座,绿酒金尊终日醉。
gāo lóu jǐn xiù zhōng tiān kāi, lè zuò huà gǔ rú chūn léi.
高楼锦绣中天开,乐作画鼓如春雷。
quàn ěr bái rì wú xī tuí, cháng xíng jiǔ shí wàn lǐ hú wéi zāi?
劝尔白日无西颓,常行九十万里胡为哉?

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。...