亭午朝始暾注音参考

zhāng tiān shī cǎo táng
张天师草堂

líng xī yàn qīng yǔ, bàng yǐ kū sōng gēn.
灵溪宴清宇,傍倚枯松根。
huā yào rào fāng zhàng, pù quán fēi zhì mén.
花药绕方丈,瀑泉飞至门。
sì qì bì yán rè, liǎng yá gǎi míng hūn.
四气闭炎热,两崖改明昏。
yè shēn yuè zàn jiǎo, tíng wǔ cháo shǐ tūn.
夜深月暂皎,亭午朝始暾。
xìn shì tiān rén jū, yōu yōu jì wú xuān.
信是天人居,幽幽寂无喧。
wàn hè yīng míng qìng, zhū fēng jiē yī hún.
万壑应鸣磬,诸峰接一魂。
suì dēng xiān zǐ gǔ, yīn zuì tián shēng zūn.
遂登仙子谷,因醉田生樽。
shí jié kāi yù shū, yǎo yìng fēi tiān yán.
时节开玉书,窅映飞天言。
xīn huà biàn wú yǐng, mù jīng yān lèi fán.
心化便无影,目精焉累烦。
hū ér yǔ xiāo hàn, liáo luò kōng nán xuān.
忽而与霄汉,寥落空南轩。

常建

常建(708-765),唐代诗人,字号不详,有说是邢台人或说长安(今陕西西安)人,开元十五年与王昌龄同榜进士,长仕宦不得意,来往山水名胜,过着一个很长时期的漫游生活。后移家隐居鄂渚。大历中,曾任盱眙尉。...