故山方远重愁绝注音参考

yáng shān yù shàng rén fǎng yǔ wú mén yù shè, qiú wèi xiāng zhú shī, yǔ cí
阳山昱上人访予吴门寓舍,求为湘竹诗,予辞

dào rén lái zì yáng shān lù, shǒu xié jiù zhǒng qiān gān zhú.
道人来自阳山麓,手携旧种千竿竹。
xiǎo cái fāng hú bù yíng chǐ, zhōng yǒu xiāo xiāng jiāng yī qǔ.
小裁方斛不盈尺,中有潇湘江一曲。
wèi xìn tiān gōng néng ěr qí, bù zhī dì mài cóng shuí suō? qíng chuāng xiāo xiāo sàn yān wù, yǎn dǐ sēn rán lì qún yù.
未信天工能尔奇,不知地脉从谁缩?晴窗翛翛散烟雾,眼底森然立群玉。
qǐ qī wǒ nǎi lèi cǐ jūn, méng fàn fēng āi zǒu chén sú.
岂期我乃累此君,蒙犯风埃走尘俗。
gù shān fāng yuǎn zhòng chóu jué, xīn jù wèi chéng cán pò cù.
故山方远重愁绝,新句未成惭迫促。
huáng gāng zhī chǎn dà zhōng chuán, zhèng yòng cái měi kū qí fù.
黄冈之产大中椽,政用材美刳其腹。
yuàn yán bǎo cǐ zhōng tiān nián, suì mò shān zhōng bàn yōu dú.
愿言保此终天年,岁莫山中伴幽独。