海风吹不断注音参考

wàng lú shān pù bù shuǐ èr shǒu
望庐山瀑布水二首

xī dēng xiāng lú fēng, nán jiàn pù bù shuǐ.
西登香炉峰,南见瀑布水。
guà liú sān bǎi zhàng, pēn hè shù shí lǐ.
挂流三百丈,喷壑数十里。
chuā rú fēi diàn lái, yǐn ruò bái hóng qǐ.
欻如飞电来,隐若白虹起。
chū jīng hé hàn luò, bàn sǎ yún tiān lǐ.
初惊河汉落,半洒云天里。
yǎng guān shì zhuǎn xióng, zhuàng zāi zào huà gōng.
仰观势转雄,壮哉造化功。
hǎi fēng chuī bù duàn, jiāng yuè zhào hái kōng.
海风吹不断,江月照还空。
kōng zhōng luàn zong shè, zuǒ yòu xǐ qīng bì.
空中乱潈射,左右洗青壁。
fēi zhū sàn qīng xiá, liú mò fèi qióng shí.
飞珠散轻霞,流沫沸穹石。
ér wǒ lè míng shān, duì zhī xīn yì xián.
而我乐名山,对之心益闲。
wú lùn shù qióng yè, hái dé xǐ chén yán.
无论漱琼液,还得洗尘颜。
qiě xié sù suǒ hǎo, yǒng yuàn cí rén jiān.
且谐宿所好,永愿辞人间。
rì zhào xiāng lú shēng zǐ yān, yáo kàn pù bù guà qián chuān.
日照香炉生紫烟,遥看瀑布挂前川。
fēi liú zhí xià sān qiān chǐ, yí shì yín hé luò jiǔ tiān.
飞流直下三千尺,疑是银河落九天。

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。...