老子衰颓注音参考

qìn yuán chūn jì zhú xī
沁园春(寄竹溪)

lǎo zi shuāi tuí, wǎn yǔ qīn péng, yuē fǎ sān zhāng.
老子衰颓,晚与亲朋,约法三章。
yǒu tán chú mù zhě, lēi huí chē mǎ, tán shí shì zhě, huī chū mén qiáng.
有谈除目者,勒回车马,谈时事者,麾出门墙。
yǐ guà yì guān, pà yán xuān miǎn, fàn lìng xiān dāng jǔ fá shāng.
已挂衣冠,怕言轩冕,犯令先当举罚觞。
shū chǐ lǐ, dàn píng ān èr zì, duō shǎo shēn cháng.
书尺里,但平安二字,多少深长。
xī wēng kǔ wèi xiāng wàng.
溪翁苦未相忘。
wǒ jīn yǒu shuāng yú fán jì jiāng.
我今有双鱼烦寄将。
dào huāng wú xiū duì, gōng zhōng lián zhú, hūn huā nán yìng, gé shàng lí guāng.
道荒芜羞对,宫中莲烛,昏花难映,阁上藜光。
wén miào sè yīn, shí guān suī luàn, shī xué zhuān mén jǐn bù fáng.
闻庙瑟音,识关睢乱,诗学专门尽不妨。
bǎi nián hòu, shàng shù jī shēn bái, bù shù wéi kāng.
百年后,尚庶几申白,不数韦康。

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。...