宰府殊荣注音参考

tòu bì xiāo tóng qián
透碧霄(同前)

làng yuàn xǐ xīn qíng.
阆苑喜新晴。
zhèng guì huá piāo xià tài qīng.
正桂华、飘下太清。
bǎo yù liáng qiū, mèng xiáng míng yuè, tiān kāi fǔ yíng chéng.
宝御凉秋,梦祥明月,天开辅盈成。
gōng wéi nǚ zhí zūn cí xùn, jiàn hǎi yǔ yí xíng.
宫闱女职遵慈训,见海宇仪型。
fèng dōng cháo chén xī qū chéng.
奉东朝、晨夕趋承。
huà nèi wài xián zhī róu shùn, yǐ kàn tóng guǎn fù hé píng.
化内外、咸知柔顺,已看彤管赋和平。
yàn kūn níng.
宴坤宁。
xiāng téng jīn ní, yān nuǎn mì diàn cǎi yī qīng.
香腾金猊,烟暖秘殿彩衣轻。
liù lè sī zhú, rào yún yíng shuǐ, zǒng àn xīn shēng.
六乐丝竹,绕云萦水,总按新声。
tiān lín dì wò, qīn bān shòu jiǔ, ēn yì jiān qín.
天临帝幄,亲颁寿酒,恩意兼勤。
yàn háng zhuì zǎi fǔ shū róng.
雁行缀、宰府殊荣。
yuàn wàn yì sī nián, nán shān bìng yǒng, kūn hòu zàn yáo míng.
愿万亿斯年,南山并永,坤厚赞尧明。

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几...