我居巷南子巷北注音参考

bī zè xíng, zèng bì yào yī zuò bX xíng, yī zuò zèng bì sì yào
逼仄行,赠毕曜(一作bX々行,一作赠毕四曜)

bī zè hé bī zè, wǒ jū xiàng nán zǐ xiàng běi.
逼仄何逼仄,我居巷南子巷北。
kě hèn lín lǐ jiān,
可恨邻里间,
shí rì bù yī jiàn yán sè.
十日不一见颜色。
zì cóng guān mǎ sòng hái guān, xíng lù nán xíng sè rú jí.
自从官马送还官,行路难行涩如棘。
wǒ pín wú chéng fēi wú zú, xī zhě xiāng guò jīn bù dé.
我贫无乘非无足,昔者相过今不得。
shí bú shì ài wēi qū,
实不是爱微躯,
yòu fēi guān zú wú lì.
又非关足无力。
tú bù fān chóu guān zhǎng nù, cǐ xīn jiǒng jiǒng jūn yīng shí.
徒步翻愁官长怒,此心炯炯君应识。
xiǎo lái jí yǔ chūn fēng diān, shuì měi bù wén zhōng gǔ chuán.
晓来急雨春风颠,睡美不闻钟鼓传。
dōng jiā jiǎn lǘ xǔ jiè wǒ,
东家蹇驴许借我,
ní huá bù gǎn qí cháo tiān.
泥滑不敢骑朝天。
yǐ lìng qǐng jí huì tōng jí, nán ér xìn mìng jué kě lián.
已令请急会通籍,男儿信命绝可怜。
yān néng zhōng rì xīn quán quán, yì jūn sòng shī shén lǐn rán.
焉能终日心拳拳,忆君诵诗神凛然。
xīn yí shǐ huā yì yǐ luò,
辛夷始花亦已落,
kuàng wǒ yǔ zi fēi zhuàng nián.
况我与子非壮年。
jiē tóu jiǔ jià cháng kǔ guì, fāng wài jiǔ tú xī zuì mián.
街头酒价常苦贵,方外酒徒稀醉眠。
sù yí xiāng jiù yǐn yī dòu, qià yǒu sān bǎi qīng tóng qián.
速宜相就饮一斗,恰有三百青铜钱。

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。...