蛩声暮啾啾注音参考

suī yáng zèng lǐ sī cāng
睢阳赠李司仓

bái lù biàn shí hòu, qióng shēng mù jiū jiū.
白露变时候,蛩声暮啾啾。
piāo piāo luò yáng kè, chóu chàng liáng yuán qiū.
飘飘洛阳客,惆怅梁园秋。
zhǐ wèi fá shēng jì, ěr lái chéng yuǎn yóu.
只为乏生计,尔来成远游。
yī shēn bù jiā shí, wàn shì cóng rén qiú.
一身不家食,万事从人求。
qiě xǐ jiē yú lùn, zú kān zī xiǎo liú.
且喜接馀论,足堪资小留。
hán chéng luò rì hòu, zhēn chǔ lìng rén chóu.
寒城落日后,砧杵令人愁。
guī lù suì shí jǐn, cháng hé zhāo xī liú.
归路岁时尽,长河朝夕流。
fēi jūn shēn yì yuàn, shuí fù néng xiāng yōu.
非君深意愿,谁复能相忧。

刘长卿

刘长卿(约726 — 约786),字文房,汉族,宣城(今属安徽)人,唐代诗人。后迁居洛阳,河间(今属河北)为其郡望。玄宗天宝年间进士。肃宗至德中官监察御史,后为长洲县尉,因事下狱,贬南巴尉。代宗大历中任转运使判官,知淮西、鄂岳转运留后,又被诬再贬睦州司马。德宗建中年间,官终随州刺史,世称刘随州。...