铜雀台赋读音参考

tóng què tái fù
铜雀台赋

cóng míng hòu ér xī yóu xī, dēng céng tái yǐ yú qíng.
从明后而嬉游兮,登层台以娱情。
jiàn tài fǔ zhī guǎng kāi xī, guān shèng dé zhī suǒ yíng.
见太府之广开兮,观圣德之所营。
jiàn gāo mén zhī cuó é xī, fú shuāng quē hū tài qīng.
建高门之嵯峨兮,浮双阙乎太清。
lì zhōng tiān zhī huá guān xī, lián fēi gé hū xī chéng.
立中天之华观兮,连飞阁乎西城。
lín zhāng shuǐ zhī cháng liú xī, wàng yuán guǒ zhī zī róng.
临漳水之长流兮,望园果之滋荣。
yǎng chūn fēng zhī hé mù xī, tīng bǎi niǎo zhī bēi míng.
仰春风之和穆兮,听百鸟之悲鸣。
tiān yún yuán qí jì lì xī, jiā yuàn dé ér huò chěng.
天云垣其既立兮,家愿得而获逞。
yáng rén huà yú yǔ nèi xī, jǐn sù gōng yú shàng jīng.
扬仁化于宇内兮,尽肃恭于上京。
wéi huán wén zhī wèi shèng xī, qǐ zú fāng hū shèng míng!
惟桓文之为盛兮,岂足方乎圣明!
xiū yǐ měi yǐ! huì zé yuǎn yáng.
休矣美矣!惠泽远扬。
yì zuǒ wǒ huáng jiā xī, níng bǐ sì fāng.
翼佐我皇家兮,宁彼四方。
tóng tiān dì zhī guī liàng xī, qí rì yuè zhī huī guāng.
同天地之规量兮,齐日月之晖光。
yǒng guì zūn ér wú jí xī, děng nián shòu yú dōng wáng.
永贵尊而无极兮,等年寿于东王。
sān guó zhì bǎn cóng míng hòu yǐ xī yóu xī, dēng céng tái yǐ yú qíng.
《三国志》版从明后以嬉游兮,登层台以娱情。
jiàn tài fǔ zhī guǎng kāi xī, guān shèng dé zhī suǒ yíng.
见太府之广开兮,观圣德之所营。
jiàn gāo mén zhī cuó é xī, fú shuāng quē hū tài qīng.
建高门之嵯峨兮,浮双阙乎太清。
lì zhōng tiān zhī huá guān xī, lián fēi gé hū xī chéng.
立中天之华观兮,连飞阁乎西城。
lín zhāng shuǐ zhī cháng liú xī, wàng yuán guǒ zhī zī róng.
临漳水之长流兮,望园果之滋荣。
lì shuāng tái yú zuǒ yòu xī, yǒu yù lóng yǔ jīn fèng.
立双台于左右兮,有玉龙与金凤。
lǎn èr qiáo yú dōng nán xī, lè zhāo xī zhī yǔ gòng.
揽二乔于东南兮,乐朝夕之与共。
fǔ huáng dōu zhī hóng lì xī, kàn yún xiá zhī fú dòng.
俯皇都之宏丽兮,瞰云霞之浮动。
xīn qún cái zhī lái cuì xī, xié fēi xióng zhī jí mèng.
欣群才之来萃兮,协飞熊之吉梦。
yǎng chūn fēng zhī hé mù xī, tīng bǎi niǎo zhī bēi míng.
仰春风之和穆兮,听百鸟之悲鸣。
yún tiān gèn qí jì lì xī, jiā yuàn dé hū shuāng chěng.
云天亘其既立兮,家愿得乎双逞。
yáng rén huà yú yǔ zhòu xī, jǐn sù gōng yú shàng jīng.
扬仁化于宇宙兮,尽肃恭于上京。
wéi huán wén zhī wèi shèng xī, qǐ zú fāng hū shèng míng?
惟桓文之为盛兮,岂足方乎圣明?
xiū yǐ měi yǐ! huì zé yuǎn yáng.
休矣美矣!惠泽远扬。
yì zuǒ wǒ huáng jiā xī, níng bǐ sì fāng.
翼佐我皇家兮,宁彼四方。
tóng tiān dì zhī guī liàng xī, qí rì yuè zhī huī guāng.
同天地之规量兮,齐日月之辉光。
yǒng guì zūn ér wú jí xī, děng jūn shòu yú dōng huáng.
永贵尊而无极兮,等君寿于东皇。
yù lóng qí yǐ áo yóu xī, huí luán jià ér zhōu zhāng.
御龙旗以遨游兮,回鸾驾而周章。
ēn huà jí hū sì hǎi xī, jiā wù fù ér mín kāng.
恩化及乎四海兮,嘉物阜而民康。
yuàn sī tái zhī yǒng gù xī, lè zhōng gǔ ér wèi yāng! sān guó yǎn yì bǎn
愿斯台之永固兮,乐终古而未央!《三国演义》版

曹植

曹植(192-232),字子建,沛国谯(今安徽省亳州市)人。三国曹魏著名文学家,建安文学代表人物。魏武帝曹操之子,魏文帝曹丕之弟,生前曾为陈王,去世后谥号“思”,因此又称陈思王。后人因他文学上的造诣而将他与曹操、曹丕合称为“三曹”,南朝宋文学家谢灵运更有“天下才有一石,曹子建独占八斗”的评价。王士祯尝论汉魏以来二千年间诗家堪称“仙才”者,曹植、李白、苏轼三人耳。...