次韵读音参考

cì yùn
次韵

jù qū fēng gāo yǐ tài yáng, bù fēng yán gǔ zì qīng liáng.
句曲峰高倚太阳,不风岩谷自清凉。
sì shí lán cǎi fēi qióng xuě, bǎi dào quán liú zhàn yù shuāng.
四时岚彩霏琼雪,百道泉流湛玉霜。
yǎ chēng cǎi zhī zhuī qǐ jì, yóu yí sàn fà xué jī kāng.
雅称采芝追绮季,尤宜散发学嵇康。
lóng lín cuǐ cuò sōng dāng jìng, fèng wěi chī shuāng zhú guò qiáng.
龙鳞璀错松当径,凤尾摛鹴竹过墙。
yuè shàng hǎi mén chán xiān jué, lù hán tiān yǔ hè xiān cháng.
月上海门蟾先觉,露寒天宇鹤先尝。
xiān rén zhuō jiàn jiàng chī mèi, dào shì shū fú jìn xù kuáng.
仙人卓剑降魑魅,道士书符禁獝狂。
bǎo qì dān guāng shēng yè jì, huáng jīng bái zhú yǐn nián zhǎng.
宝气丹光生夜寂,黄精白术引年长。
máo jūn hǔ wò yáo tán shàng, xiāo shǐ luán qī bì diàn páng.
茅君虎卧瑶坛上,萧史鸾栖碧殿旁。
guì shù hán shān wéi xiè kè, táo huā liú shuǐ yì liú láng.
桂树寒山违谢客,桃花流水忆刘郎。
yuán náo rèn zhàn qīng luó zhàng, bì lì cóng shēng lǜ shí chuáng.
猿猱任占青萝帐,薜荔从生绿石床。
shì nán yǒu shēn kōng zì lèi, shī chéng wú yàn qiàn shuí jiāng? yù píng jǐn sè chuán yōu sī, cái
世难有身空自累,诗成无雁倩谁将?欲凭锦瑟传幽思,才
lǐ zhū xián yì yǐ wàng.
理朱弦意已忘。

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。刘基通经史、晓天文、精兵法。他辅佐朱元璋完成帝业、开创明朝并尽力保持国家的安定,因而驰名天下,被后人比作诸葛武侯。朱元璋多次称刘基为:“吾之子房也。”在文学史上,刘基与宋濂、高启并称“明初诗文三大家”。中国民间广泛流传着...