闻筝作读音参考

wén zhēng zuò
闻筝作

yuè gāo yè míng zhēng, shēng cóng qǐ chuāng lái.
月高夜鸣筝,声从绮窗来。
suí fēng gèng tiáo dì, yíng yún zàn pái huái.
随风更迢递,萦云暂徘徊。
yú yīn ruò kě wán, fán xián hù xiāng cuī.
余音若可玩,繁弦互相催。
bú jiàn lǐ zhēng rén, yáo zhī xīn suǒ huái.
不见理筝人,遥知心所怀。
níng bēi jiù chǒng qì, qǐ niàn xīn qī guāi.
宁悲旧宠弃,岂念新期乖。
hán qíng yù bù fā, jì qū xuān yú āi.
含情郁不发,寄曲宣余哀。
yī dàn fēi shuāng líng, zài fǔ liú guāng tuí.
一弹飞霜零,再抚流光颓。
měi hèn tīng zhě xī, yín jiǎ shēng fú āi.
每恨听者稀,银甲生浮埃。
yōu yōu gū fèng yín, zhòng niǎo shēng nán xié.
幽幽孤凤吟,众鸟声难谐。
shèng nián jiē bù ǒu, kuàng nǎi róng huá shuāi.
盛年嗟不偶,况乃容华衰。
dào tóng fú piàn nuò, zhì yì láo bǎi méi.
道同符片诺,志异劳百媒。
xī xī qiáng dōng kè, yì bào líng yún cái.
栖栖墙东客,亦抱凌云才。

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。...