程广文季允得崔西清荐诗来用韵读音参考

chéng guǎng wén jì yǔn dé cuī xī qīng jiàn shī lái yòng yùn
程广文季允得崔西清荐诗来用韵

gǔ rén qīng guó zhòng yī shì, shì jiē dà lǚ huáng zhōng qì.
古人轻国重一士,士皆大吕黄锺器。
dào yú tiān yùn zhǔ xiāo zhǎng, shēn wéi mín shēng guǎn róng cuì.
道於天运主消长,身为民生管荣悴。
wǔ yáng lǎo xiān yòng xīn gǔ, qīng bù shòu chén rú zhǐ shuǐ.
五羊老仙用心古,清不受尘如止水。
yī jiān zhí yù hé sī wén, liǎng yǎn cóng qián shí yīng wěi.
一肩直欲荷斯文,两眼从前识英伟。
huān rán dé shì rú dé jīn, shén yǐ ài xián yóu ài yǐ.
欢然得士如得金,甚矣爱贤犹爱已。
gāo shān liú shuǐ fǔ diǎn tóu, jí diàn jīng léi jí shāo wěi.
高山流水甫点头,急电惊雷即烧尾。
tiān nán tiān xī gè yī wò, wèi jiàn míng liú zǎo qīng yì.
天南天西各一握,未见名流早倾意。
shēng guāng wèi qǐ mó rì yuè, qì lèi xiāng qiú rú jiàn suì.
声光蔚起摩日月,气类相求如鉴燧。
chūn fēng yà chà chuī bǐ duān, máo qiáng xī shī wú fěn nì.
春风娅姹吹笔端,毛嫱西施无粉腻。
duō zāi bì zǐ mó qīng tóng, shuāng jiá xī hóng qiàn cái sī.
咄哉婢子磨青铜,双颊晞红欠才思。
shān hú zuó gōu zhū jié wǎng, jǐn shǔ yù táng xiāng wàng zhǐ.
珊瑚琢钩珠结网,锦署玉堂相望咫。
cuī qún měi zhuāng jū dì yī, tuī gǔ hǎo yán liáng yǒu wèi.
崔群美庄居第一,推毂好言良有味。
lè mò lè hū yù hé xīn, yōu mò yōu hū jiāo gé shǐ.
乐莫乐乎遇合新,忧莫忧乎轇轕始。
zhǔ chēng dà shà bì zhòng mù, fú zhí tài píng xū shàn lèi.
拄撑大厦必众木,扶植太平须善类。
jūn bú jiàn huáng hé yǐ běi hán guān dōng, wú shù chì zǐ hào bēi fēng.
君不见黄河以北函关东,无数赤子号悲风。

洪咨夔

洪咨夔,(1176~1236),南宋诗人,汉族人。字舜俞,号平斋。於潜(今属浙江临安县)人。嘉泰二年(1202)进士。授如皋主簿,寻为饶州教授。作《大治赋》,受到楼钥赏识。著作有《春秋说》3卷、《西汉诏令揽钞》等。...