送赠王平甫读音参考

sòng zèng wáng píng fǔ
送赠王平甫

shì xué hé màn màn, jìn xí wàng yuǎn shào.
士学何漫漫,近习忘远绍。
wén zhāng duō zì míng, shuí chū dé gāo diào.
文章多自名,谁出得高调。
zi cái xī shì zhēn, bá sú qǐ gū qiào.
子才希世珍,拔俗起孤峭。
rú jiě wàn lǐ jùn, bù yǐ jī mí yào.
如解万里骏,不以羁縻要。
piān zhāng zhuì qīng xīn, xiá diàn xuàn tiān piǎo.
篇章缀清新,霞电绚天彯。
yè guī jiè zhī dú, yǎn zhǐ yí yǒu yào.
夜归借之读,掩纸疑有耀。
xǐ shǒu tuō shì chén, fēi shēn jiù xiá tiào.
洗手脱世尘,飞身就遐眺。
shé gǔ shuí wèi xiǔ, sǐ pò rú kě zhào.
舌骨谁谓朽,死魄如可召。
suō shǒu bù yuàn xué, shén qiǎo xiè rén miào.
缩手不愿学,神巧谢人妙。
yú cái shēng hé piān, rì yuè fèi yín xiào.
余材生何偏,日月费吟啸。
shōu qí yù shēn míng, lǎn gǔ yuàn dú diào.
收奇欲身名,揽古愿独吊。
píng shēng yǒng qián zhēng, wèi shǐ què zì liào.
平生勇前争,未始却自料。
yī rì jiē dà dí, shuō shé hū wàng tiāo.
一日接大敌,说舌忽忘挑。
rú qiū jiǔ mó jìng, pò wǒ yǐ chǒu zhào.
如秋九磨镜,迫我以丑照。
tān guān cháo rì míng, tuì shī liǎng mù le.
贪观朝日明,退失两目了。
yuàn jiǎ fǔ jīn huì, kè xíng jìn tiān xiào.
愿假斧斤惠,刻形近天肖。
jì shēng chéng shén qín, xiàn pú dìng féng xiào.
寄声诚甚勤,献璞定逢笑。

王令

王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。...