感旧送虞曹杨员外读音参考

gǎn jiù sòng yú cáo yáng yuán wài
感旧送虞曹杨员外

nǎng xiào zhǎng zhě yán, gǎn hèn suì shí jù.
曩笑长者言,感恨岁时遽。
bù yún xiào wèi jǐ, shū yǐ jí shuāi lù.
不云笑未几,焂已及衰路。
què huái yǎn zhōng rén, luò luò xīng xiàng shǔ.
却怀眼中人,落落星向曙。
níng wú xīn xiāng zhī, lùn xīn bù rú gù.
宁无新相知,论新不如故。
fū zǐ huì rán zhì, shì wèi lí jūn mù.
夫子惠然至,适慰离君慕。
dì jiāo sān shí zài, qì kuò bù tóng chǔ.
缔交三十载,契阔不同处。
chǒu lǎo xiàng lái yán, bìn hēi jīn yě sù.
丑老向来妍,鬓黑今也素。
fá mù xǐ qiú jiù, gǔ fēng niàn jiāng jù.
伐木喜求旧,谷风念将懼。
wǒ gù làn róng bān, jūn nǎi tàn jī shù.
我顾滥荣班,君乃叹奇数。
gēn dǐ jiǎ róng jìn, chán qiān yǐ zhǎng wù.
根柢假容进,缠牵以长误。
jiǔ lǐng yī huī xíng, jiāng hú jí yán sù.
久领一麾行,江湖极沿泝。
bēi jiǔ céng wèi kuǎn, pū fū gào fāng jù.
杯酒曾未款,仆夫告方具。
qián lè zàn hái jīn, hòu qī yǐ yíng lǜ.
前乐暂还衿,后戚已盈虑。
zhàng fū gù yǒu zhì, lǚ lì jīng shì wù.
丈夫固有志,膂力经世务。
hé bì cháng xiāng cóng, bēi ruò táng xià lǚ.
何必常相从,卑若堂下屡。
suì mǎn jí lái xuán, zhōng cháo zhe xiáng bù.
岁满亟来旋,中朝著翔步。

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。...