张园海棠读音参考

zhāng yuán hǎi táng
张园海棠

luò yáng chūn xìn jiǔ bù tōng, yáo wèi kāi luò hú chén zhōng, yáng zhōu qiān yè xī céng jiàn, yǐ tàn zào huà wú yú gōng.
洛阳春信久不通,姚魏开落胡尘中,扬州千叶昔曾见,已叹造化无余功。
xī lái shǐ jiàn hǎi táng shèng, chéng dū dì yī tuī yàn gōng.
西来始见海棠盛,成都第一推燕宫。
chí tái sǎo chú fán mù jǐn, tiān dì xuàn zhuǎn huā guāng hóng.
池台扫除凡木尽,天地眩转花光红。
qìng yún duò kōng bù fēi qù, shí yǒu jiàng xuě yíng wēi fēng.
庆云堕空不飞去,时有绛雪萦微风。
fēng dié chéng tuán chū wú lù, wǒ yì kuáng zǒu mí xī dōng.
蜂蝶成团出无路,我亦狂走迷西东。
cǐ yuán dī shù yóu sān zhàng, jǐn xiù què zài qīng tiān shàng.
此园低树犹三丈,锦绣却在青天上。
bù xū gèng zhe dāo chǐ cái, qǐ yǔ qí nú kāi bù zhàng.
不须更著刀尺裁,乞与齐奴开步障。

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。...