和李大夫嗣真奉使存抚河东读音参考

hé lǐ dài fū sì zhēn fèng shǐ cún fǔ hé dōng
和李大夫嗣真奉使存抚河东

liù wèi qián kūn dòng, sān wēi lì shǔ qiān.
六位乾坤动,三微历数迁。
ōu gē yí huǒ dé, tú chèn zài jīn tiān.
讴歌移火德,图谶在金天。
zǐ yuè kāi jiē tǒng, fáng xīng shòu mìng nián.
子月开阶统,房星受命年。
zhēn fú lóng mǎ chū, bǎo lù fèng huáng chuán.
祯符龙马出,宝箓凤凰传。
dì jí jiāo fēng yǔ, dōu réng bo jiàn chán. míng táng wéi yù jí, qīng miào nǎi zūn xiān.
地即交风雨,都仍卜涧瀍.明堂唯御极,清庙乃尊先。
bù zǎi shén gōng yùn, wú wéi dà xiàng xuán.
不宰神功运,无为大象悬。
bā huāng píng wù tǔ, sì hǎi jiē rén yān.
八荒平物土,四海接人烟。
yǐ shǔ qún shēng tài, yóu yán zhì dào piān.
已属群生泰,犹言至道偏。
xǐ shū bàng wèn sú, jīng jié jìn tuī xián.
玺书傍问俗,旌节近推贤。
zhì bǐ sī kōng wèi, guān lín yù shǐ yuán.
秩比司空位,官临御史员。
xióng cí zhí dāo bǐ, zhí jiàn bà lóu chuán.
雄词执刀笔,直谏罢楼船。
guó yǒu dà chén qì, cháo jiā xiǎo huì yán.
国有大臣器,朝加小会筵。
jiāng xíng bèi lǐ yuè, sòng bié yǎng shén xiān.
将行备礼乐,送别仰神仙。
chéng què zhōu jīng zhuǎn, guān hé shǎn fú lián.
城阙周京转,关河陕服连。
shāo guān fén shuǐ qū, é zhǐ jiàng tái qián.
稍观汾水曲,俄指绛台前。
gū shè liáo zhǎng wàng, píng yáng suì wǎn rán.
姑射聊长望,平阳遂宛然。
shùn gēng yú cǎo mù, yǔ záo jiù shān chuān.
舜耕馀草木,禹凿旧山川。
xī chū zhū hóu shàng, wú hé bà yè quán.
昔出诸侯上,无何霸业全。
zhōng jūn guī zhàn dí, wài fǔ jué bīng quán.
中军归战敌,外府绝兵权。
yǐn yǐn dì xiāng yuǎn, zhān zhān sù mìng qián.
隐隐帝乡远,瞻瞻肃命虔。
xī hé yǎn fēng sú, dōng bì guà xīng chán.
西河偃风俗,东壁挂星躔。
jǐng yì fén yú shè, líng yuán sōng bǎi tián.
井邑枌榆社,陵园松柏田。
róng guāng qíng yǎn dài, jiā qì xiǎo qīn yàn.
荣光晴掩代,佳气晓侵燕。
yǔ pèi hóng sī dí, fēng xíng ruì zhǐ xuān.
雨霈鸿私涤,风行睿旨宣。
qióng lí fǎng jí kǔ, tú diào cǎi zhēn jiān.
茕嫠访疾苦,屠钓采贞坚。
rén lè féng xíng cuò, shí kāng qià shǎng yán.
人乐逢刑措,时康洽赏延。
cì yú qín shì jí, ēn bèi hàn jiā qián.
赐逾秦氏级,恩倍汉家钱。
yōng chuán xián qiáo shǒu, chēng shāng jìng bǐ jiān.
拥传咸翘首,称觞竞比肩。
bài yíng mí dào lù, wǔ yǒng yì jiāo chán.
拜迎弥道路,舞咏溢郊鄽。
shā qì xī héng bái, qióng yīn běi míng xuán.
杀气西衡白,穷阴北暝玄。
fēi shuāng yáo dù hǎi, cán yuè jiǒng lín biān.
飞霜遥渡海,残月迥临边。
miǎn miǎo cháo tíng wèn, zhōu liú shuò sāi xuán.
缅邈朝廷问,周流朔塞旋。
xìng lái tàn mǎ cè, jùn fā bào lóng quán.
兴来探马策,俊发抱龙泉。
xué zǒng bā qiān juǎn, wén qīng sān bǎi piān.
学总八千卷,文倾三百篇。
chéng qīng de shǐ zhě, zuò sòng yǒu rén yān.
澄清得使者,作颂有人焉。
mò yǐ chóng bān hé, ér yún shèng tuō juān.
莫以崇班阂,而云胜托捐。
wěi cái hé lěi luò, lòu zhì jǐ piān xuān.
伟材何磊落,陋质几翩翾.
jiāng hǎi níng wèi ràng, bā yú zhuǎn zì qiān.
江海宁为让,巴渝转自牵。
yī wén gē shèng dào, zhù qū hé táo zhēn.
一闻歌圣道,助曲荷陶甄。

杜审言

杜审言(约645-708),字必简,汉族,中国唐朝襄州襄阳人,是大诗人杜甫的祖父。唐高宗咸亨进士,唐中宗时,因与张易之兄弟交往,被流放峰州(今越南越池东南)。曾任隰城尉、洛阳丞等小官,累官修文馆直学士,少与李峤、崔融、苏味道齐名,称“文章四友”,是唐代“近体诗”的奠基人之一,作品多朴素自然。其五言律诗,格律谨严。...