夜飞鹊读音参考

yè fēi què
夜飞鹊

hé qiáo sòng rén chù, liáng yè hé qí.
河桥送人处,凉夜何其。
xié yuè yuǎn duò yú huī.
斜月远堕余辉。
tóng pán zhú lèi yǐ liú jìn, fēi fēi liáng lù zhān yī.
铜盘烛泪已流尽,霏霏凉露沾衣。
xiāng jiāng sàn lí huì, tàn fēng qián jīn gǔ, shù miǎo cān qí.
相将散离会,探风前津鼓,树杪参旗。
huá cōng huì yì, zòng yáng biān yì zì xíng chí.
华骢会意,纵扬鞭、亦自行迟。
tiáo dì lù huí qīng yě, rén yǔ jiàn wú wén, kōng dài chóu guī.
迢递路回清野,人语渐无闻,空带愁归。
hé yì zhòng hóng mǎn dì, yí diàn bú jiàn, xié jìng dōu mí.
何意重红满地,遗钿不见,斜迳都迷。
tù kuí yān mài, xiàng cán yáng yù yú rén qí.
兔葵燕麦,向残阳、欲与人齐。
dàn pái huái bān cǎo, xī xū lèi jiǔ, jí wàng tiān xī.
但徘徊班草,欷歔酹酒,极望天西。
hóng mǎn dì yī zuò: jīng qián dì nbsp xié jìng yī zuò: xié jìng nbsp
(红满地 一作:经前地 斜迳 一作:斜径) 

周邦彦

周邦彦(1056年-1121年),中国北宋末期著名的词人,字美成,号清真居士,汉族,钱塘(今浙江杭州)人。历官太学正、庐州教授、知溧水县等。徽宗时为徽猷阁待制,提举大晟府。精通音律,曾创作不少新词调。作品多写闺情、羁旅,也有咏物之作。格律谨严。语言典丽精雅。长调尤善铺叙。为后来格律派词人所宗。旧时词论称他为“词家之冠”。有《清真集》传世。...