绛都春(燕亡久矣,京□适见似人,怅怨有感)读音参考

jiàng dōu chūn yàn wáng jiǔ yǐ, jīng shì jiàn shì rén, chàng yuàn yǒu gǎn
绛都春(燕亡久矣,京□适见似人,怅怨有感)

nán lóu zhuì yàn.
南楼坠燕。
yòu dēng yūn yè liáng, shū lián kōng juǎn.
又灯晕夜凉,疏帘空卷。
yè chuī mù xuān, huā lù zhèn xī qiū guāng duǎn.
叶吹暮喧,花露震晞秋光短。
dāng shí míng yuè pīng tíng bàn.
当时明月娉婷伴。
chàng kè lù yōu jiōng jù yuǎn.
怅客路、幽扃俱远。
wù huán yī yuē, chú fēi zhào yǐng, jìng kōng bú jiàn.
雾鬟依约,除非照影,镜空不见。
bié guǎn.
别馆。
qiū niáng zhà shí, shì rén chù zuì zài shuāng bō níng pàn.
秋娘乍识,似人处、最在双波凝盼。
jiù sè jiù xiāng, xián yǔ xián yún qíng zhōng qiǎn.
旧色旧香,闲雨闲云情终浅。
dān qīng shuí huà zhēn zhēn miàn.
丹青谁画真真面。
biàn zhǐ zuò méi huā pín kàn.
便只作、梅花频看。
gèng chóu huā biàn lí E648, yòu suí mèng sàn.
更愁花变梨E648,又随梦散。

吴文英

吴文英(约1200~1260),字君特,号梦窗,晚年又号觉翁,四明(今浙江宁波)人。原出翁姓,后出嗣吴氏。与贾似道友善。有《梦窗词集》一部,存词三百四十余首,分四卷本与一卷本。其词作数量丰沃,风格雅致,多酬答、伤时与忆悼之作,号“词中李商隐”。而后世品评却甚有争论。...