水调歌头(庆平交七月十七)读音参考

shuǐ diào gē tóu qìng píng jiāo qī yuè shí qī
水调歌头(庆平交七月十七)

shì bù fá jì zǐ, jí shén yǒu xiū shēng.
世不乏季子,藉甚有休声。
zhī lán tǐng xiù tíng qì, guǎng shà wàn jiān xīn.
芝兰挺秀庭砌,广厦万间新。
xiōng cì jīn tiān shuǎng huō, fēng gǔ yù táng qīng chè, cái qì gèng lún qūn.
胸次金天爽豁,风骨玉堂清彻,才器更轮囷。
jìn jié jiǔ qiū gàn, hé qì wàn jiā chūn.
劲节九秋干,和气万家春。
guò zhōng yuán, cái liǎng rì, shì shēng chén.
过中元,才两日,是生辰。
bàn xiāng xī shàng, dōu xiàng cǐ xī sòng yīn qín.
瓣香西上,都向此夕颂殷勤。
zì yǒu yīn gōng tiān yòu, hé xiǎng rén jiān cháng shòu, bù dú wǒ zhī jūn.
自有阴功天佑,合享人间长寿,不独我知君。
cóng cǐ jiàn jīn rì, dān guì bàn líng chūn.
从此见今日,丹桂伴灵椿。

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。...