句读音参考


lěi shuǐ bō wén xì, xiāng jiāng zhú yè qīng.
耒水波纹细,湘江竹叶轻。
lěi kǒu, jiàn héng zhōu míng shèng zhì.
(耒口,见《衡州名胜志》)。
gǔ shí lóu shàng qīng míng yè, yuè zhào lóu qián liáo luàn huā.
古时楼上清明夜,月照楼前撩乱花。
jīn rì chéng yīn fù chéng zi,
今日成阴复成子,
kě lián chūn jǐn wèi guī jiā.
可怜春尽未归家。
jiàn yě kè cóng tán
(见《野客从谈》)
xīn fù jī tóu yún bàn liǎn, nǚ ér tān pàn yuè chū míng.
新妇矶头云半敛,女儿滩畔月初明。
jiàn yě kè cóng tán
(见《野客丛谈》)
huí hé qiān fēng lǐ, qíng guāng shì huà tú.
回合千峰里,晴光似画图。
zhēng chē suí fǎn zhào, hòu lì yìng bái yún.
征车随反照,候吏映白云。
shí táng lù yǒu huái yuàn zhōng zhū gōng
(《石塘路有怀院中诸公》)

权德舆

权德舆,唐代文学家。字载之。天水略阳(今甘肃秦安)人。后徙润州丹徒(今江苏镇江)。德宗时,召为太常博士,改左补阙,迁起居舍人、知制诰,进中书舍人。宪宗时,拜礼部尚书、同中书门下平章事,后徙刑部尚书,复以检校吏部尚书出为山南西道节度使。卒谥文,后人称为权文公。...