书情寄从弟邠州长史昭读音参考

shū qíng jì cóng dì bīn zhōu zhǎng shǐ zhāo
书情寄从弟邠州长史昭

zì xiào kè xíng jiǔ, wǒ xíng dìng jǐ shí.
自笑客行久,我行定几时。
lǜ yáng yǐ kě zhé, pān qǔ zuì zhǎng zhī.
绿杨已可折,攀取最长枝。
piān piān nòng chūn sè, yán zhù jì xiāng sī.
翩翩弄春色,延伫寄相思。
shuí yán guì cǐ wù, yì yuàn zhòng qióng ruí.
谁言贵此物,意愿重琼蕤。
zuó mèng jiàn huì lián, cháo yín xiè gōng shī.
昨梦见惠连,朝吟谢公诗。
dōng fēng yǐn bì cǎo, bù jué shēng huá chí.
东风引碧草,不觉生华池。
lín wán hū yún xī, dù juān yè míng bēi.
临玩忽云夕,杜鹃夜鸣悲。
huái jūn fāng suì xiē, tíng shù luò hóng zī.
怀君芳岁歇,庭树落红滋。

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。...