天香读音参考

tiān xiāng
天香

shuāng wǎ yuān yāng, fēng lián fěi cuì, jīn nián zǎo shì hán shǎo.
霜瓦鸳鸯,风帘翡翠,今年早是寒少。
ǎi dīng míng chuāng, cè kāi zhū hù, duàn mò luàn jiào rén dào.
矮钉明窗,侧开朱户,断莫乱教人到。
zhòng yīn wèi jiě, yún gòng xuě shāng liáng bù liǎo.
重阴未解,云共雪、商量不了。
qīng zhàng chuí zhān yào mì, hóng lú shōu wéi yí xiǎo.
青帐垂毡要密,红炉收围宜小。
ā méi nòng zhuāng shì qiǎo.
呵梅弄妆试巧。
xiù luó yī ruì yún zhī cǎo.
绣罗衣、瑞云芝草。
bàn wǒ yǔ shí tóng yǔ, xiào shí tóng xiào.
伴我语时同语,笑时同笑。
yǐ bèi jīn zūn quàn dào.
已被金尊劝倒。
yòu chàng gè xīn cí gù xiāng nǎo.
又唱个新词故相恼。
jǐn dào qióng dōng, yuán lái nèn hǎo.
尽道穷冬,元来恁好。

王观

王观(1035--1100),字通叟,生于如皋(今江苏如皋),北宋著名词人。  王安石为开封府试官时,他得中科举及第。宋仁宗嘉佑二年(1057年),考中进士。  其后,历任大理寺丞、江都知县等职,在任时作《扬州赋》,宋神宗阅后大喜,大加褒赏;又撰《扬州芍药谱》一卷,遂被重用为翰林学士净土。...